CHUYỆN EM VÀ ANH
Nhớ những ngày khi anh còn xa lạ
Như một miền cổ tích đẫm hoang sơ
Em chỉ muốn làm chiếc lá có câu thơ
Thả theo suối vào thâm cung anh đó...
Chiếc lá thả trôi theo tình em thở
Anh đón chờ và nói ...đã yêu em
Đâu phải là thơ mà cả những đêm
Anh thức trắng , vô tình em không hiểu...
Câu nói ấy làm tim nghe đau nhói
Khiến hồn rơi lơ lững giữa dòng trôi
Lá theo thơ , thơ theo lá bên đời
Mắt nồng cháy mơ nhau tròn ước nguyện...
Vẫn tự hỏi tại sao mà nhung nhớ?
Hỏi mùa thu , thu chỉ thả tơ trời
Hỏi mùa đông , đông gật nhẹ chơi vơi
Hỏi mùa hạ , hạ cười bên lũ bướm...
Chỉ đành hỏi mùa xuân trong nắng sớm
Dỗ dành em khi giấc ngủ không về
Cả đêm dài , nằm nhớ , dạ tái tê
Mơ cổ tích , một miền , mai sẽ đến...
Anh ở đó , xuân về bên câu hẹn
Với nhịp thơ trong gió gọi lao xao
Lời tỏ tình như ngọn sóng dâng cao
Em cũng thế , dấy lên ngàn giông bão...
Để bây giờ anh nồng nàn tuyệt hảo
Vòng tay anh ôm trọn chiếc thuyền em
Dẫu trăng soi hay héo úa bên thềm
Thuyền tình vẫn dịu êm cùng lướt tới...
Miền cổ tích anh làm em chới với
Câu thơ em theo suối thắm tim anh...
Song Linh