
Originally Posted by
Vĩnh Xuân
Thuở ấy tôi thường lưu luyến ai
Tóc nàng cắt ngắn chấm ngang vai
Nhỏ con ít nói cười duyên lắm
Trong những nàng tiên ngờ ngẩn trai
Xinh xắn chẳng cần phải phấn hương
Hồn nhiên đã khiến tôi yêu trường
Lâu lâu nhìn trộm người con gái
Vờ vỉnh làm lơ thật dễ thương
Ngắm mãi lòng tôi thêm vấn vương
Càng nhìn càng đẹp lạ phi thường
Trong tôi rối rắm nhiều tâm sự
Lời nói gần em bổng nhún nhường
CÒN ĐÂU DÁNG NGÀY XƯA
Năm nao lưu ý một người
Tóc thường cắt ngắn hay cười rất duyên
Nhỏ con ít nói ngoan hiền
Một trong những số nàng tiên trong trường
Nôm na tên gọi dễ thương
Người xinh cần chẳng phấn hương trên mình
Lâu lâu tôi cứ trộm nhìn
Em lờ không biết làm thinh vô tình
Trong tôi tâm sự trăm nghìn
Cô này cô nọ ai nhìn cũng yêu
Dù thương có dám làm liều
Gần em hồn phách mất tiêu đâu rồi
Tình cho chẳng nói nên lời
Những mùa ve phượng một thời trôi đi
Mang theo tất cả những gì
Mà tôi ưu ái đậm ghi trong hồn
Bây giờ có nhẻ buồn hơn
Tàn rồi một dáng công nương của lòng
Bao năm sinh nở bên chồng
Uống ăn chẳng cử ẳm bồng dễ nuôi
Hôm nay đằng ấy nét cười
Hao hao khó nhận ra người năm xưa
Tròn tròn như thể quả dưa
Nhìn trời ông ấy hay lừa lòng tôi
Vĩnh Xuân
Mr.20.14