Muà thu ơi ... linh hồn Người ở đâu __
Sao cánh gió mãi tìm về chổ hẹn __
Vây xác thân những u sâù trọn vẹn __
Nẽo đường trần ... còn mãi dáng ai quen
...
Muà thu ơi ... Ta vẫn hoài mãi đợi __
Bóng Người về trong sương trắng hoá hình __
Đánh thức Ta từng hơi thở nguyên trinh __
Cùng chiếc lá phủ thân mình ... chút ấm
Hương đôi môi Người gọi mời gặm nhấm __
Khúc tự tình theo ánh mắt đi hoang __
Để vô tình cho tình yêu trỗi dạng __
Giữa màng đêm ... Địa ngục hoá Thiên đàng
Muà thu ơi ... giá lạnh nấm mồ hoang __
Rêu rong phủ mảnh vai trần quen thuộc __
Dĩ vãng phơi sợi tơ trời trói buộc __
Sao hồn thu phiêu bạt giữa gió ngàn
Dư âm đêm ... những tiếng nấc vội vàng __
Đâu tiếng gọi tình gọi tình thức dậy __
Cõi hư không bóng Người còn mãi đấy __
Mong luân hôì ... trở ngược lại phút giây
Có phải khôngg ... tiếng thở vọng bâng khuâng __
Khi im lặng tìm về vùng kỷ niệm __
Những gần xa ... những ngắn dài ẩn hiện __
Kề bên nhau nên giấc ngủ chẳng yên ....
....
Có phải không ... khi đêm về lạc lối __
Sao sẽ rơi vào tận cõi xa xôi __
Và ánh trăng chìm hoà bóng làn khói __
Giữa vũng sâu ngơ ngác một góc trời
Có phải không ... khi chẳng bóng mặt trời __
Thời gian sẽ quay mình lùi con tạo __
Vùng kỷ niệm của tháng ngày khờ khạo __
Lộ rõ hình ... trong ánh mắt vì sao
Có phải không ... khi thức giữa chiêm bao __
Hồn sẽ đến nép mình trong tiềm thức __
Ngã lắng nghe hơi thở lần khẻ ngực __
Vào tỉnh mê để nỗi nhớ dâng trào
Có phải không ... tiếng gió gợi thương đau __
Khi trong gió thoảng lần mùi hương phấn __
Đẩy khát khao quay tròn trong vô tận __
Mang đêm về ... đối diện bóng tình nhân
Phố chiều ươm nắng - Lưới mộng giăng mơ __
Tim say thật vội - Dáng Người ngây thơ __ Phố chiều lạc lối - Má đỏ đợi chờ __
Ngượng ngùng ... chẳng nói - Chuyện tình ban sơ
Phố chiều nắng đợi - Gió qua mành tóc ___
Cây cỏ bâng khuâng - Hương thoảng thật gần __ Phố chiều thênh thang - Bàn chân phiêu lãng __
Ánh mắt tìm nhau - Tóc rối cỏ hoang
Phố chiều ngơ ngác - Vô tình tay đan __
Vai lần khép lại - Môi Người sương tan __ Phố chiều trao gởi - Hơi thở nồng nàn __
Tình vào ánh mắt - Dại khờ tim mang
Phố chiều mê tỉnh - Kết hồn trong thơ __
Ghép vần chữ nhớ - Tình khúc tương tư __ Phố chiều trầm lặng - Bập bẹ âm từ __
Khoảng không vũ trụ - Lãng buồn hoang vu
Phố chiều hư ảo - Tình khúc dịu dàng __
Dư âm trầm bỗng - Lời ai ngọt ngào __ Phố chiều gối mộng - Chuông tình ngân cao __
Con tim khờ khạo - Tuổi đời chiêm bao
Thơ hoá giọt mưa __ Mưa ru Em ngủ __
Lời yêu ấp ủ __ Say lối sương mù __(...)
Từng tiếng từng từ __ Gỏ cửa thực hư __
Vòng tay có đủ __ Trọn nghĩa âm từ ...
Thơ hoá trăng sao __ Lời ru ngọt ngào __
Gây lần huyền ảo __ Dìu vào chiêm bao __
Từng tiếng trầm cao __ Chơi vơi mộng ảo __
Người ơi ... khờ khạo __ Đón tình trong nhau ....
Thơ điệu âm vần __ Êm dịu lâng lâng __
Hồn vào vô tận __ Thể xác thật gần __
Nụ hôn kề cận __ Mê tỉnh trào dâng __
Vị Tình như thấm __ Dại ... mắt tình nhân
Trọn tiếng nhau thôi __ Từng khúc bồi hồi __
Lời thơ như vội __ Giăng tình muôn nơi __
Tình nhân ... Người hởi __ Thầm lặng những lời __
Ru tình vào cõi __ Giấc ngủ Người ... Tôi
Vác trên vai dấu thời gian một thủa __
Đếm cuộc đời trên những mùa đi qua __ Người thợ săn đốt từng đêm ánh lửa __
Tìm kiếm gì ... một giấc mộng phôi pha
Đêm chơi vơi ... đêm trở hình xa lạ __
Cơn gió thổi ... trăng mờ le lói sáng Chiếc lá khô trải chân mình từng đoạn __
Dấu tình yêu ... mờ ảo rủ đi hoang
Người cúi đầu ... vai vác gói hành trang __
Tự tìm đến ... nhặt vết sầu lặng lẽ __ Mắt trông xa ... chẳng bóng ... mình buồn tẻ __
Với tay trần mệt mỏi ... giữ cơn mơ
Trăng để mảnh trên mặt hồ bể vỡ __
Ảo ảnh chìm trong tận đáy con tim __ Muốn một lần ... nên cứ mãi đi tìm __
Hạnh phúc ấy trên từng dòng kỷ niệm
Giữa khoảng không ... tay với lần đi kiếm __
Vẫn ảnh hình một ảo vọng ... chiêm bao __ Vẫn thoảng qua ngày tháng cũ hôm nào __
Người đã đến ... gọi mời vào huyền ảo
Cuộc tình ái dẫn đưa vào khờ khạo __
Ta với Người săn đuổi một thiên đường __ Đêm chơi vơi ... bẫy giăng từng mộng tưởng __
Lượm nhặt gì ... tim chỉ vết đau thương