1 - Vị Nhạt
2 - Nửa dĩa mì thừa
3 - Ngày xưa ngày nay
4 - Ăn trộm
5 - Đá đeo
6 - Cái thùng đá
7 - Mưa phố
8 -
9 -
1 - Vị Nhạt
2 - Nửa dĩa mì thừa
3 - Ngày xưa ngày nay
4 - Ăn trộm
5 - Đá đeo
6 - Cái thùng đá
7 - Mưa phố
8 -
9 -
Last edited by Dạ Thảo; 09-10-2014 at 04:58 PM.
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Đậu,..... tui nen nỉ hay hăm he hoài hong quớt nhưng cuối cùng tui phán 1 câu: anh hút thuốc rồi bị binh, chết sớm mắc công em lại phải đi lí chồng khác .... mệt thiệt ...... thế là ảnh chừa .
Ông liệu đi nhe .... Vợ thằng Đậu còn phơi phới ah ......
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Anh PDu,
Xưa dt hiền khô vui tươi, có ảnh riết rồi ngày càng ương ngạnh hay trách móc, cằng nhằn ....![]()
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Vậy mà hắn đi thưa lính bắt hoài mà lính hổng chịu bắt á
Hôm bữa có thử được chai rịu nào ngon không DT ?
Ta đi lang thang theo ngày tháng, theo đời hoang, mang hồn đi bốn phương trời ...
Đậu ở sờ sờ ngay đó thì lính nào dám bắt nhỏ đó ....Vậy mà hắn đi thưa lính bắt hoài mà lính hổng chịu bắt á
Hôm bữa có thử được chai rịu nào ngon không DT ?
À, bữa đó có mua nhưng không nhiều lắm tại nó chém quá hà .... thử được khoảng tám, chín loại rượu.... Tuỳ theo mình mua vé loại gì .. vé thường thì khoảng 5,6 loại . Thêm $ thì được uống nhiều loại hơn .
Ảnh mua 1 thùng, 2 loại mỗi thứ 6 chai . Loại tui thích thì ảnh hỏng mua, mua loại ảnh thích và nhằm cái loại tui hỏng thích . Tui hỏi tại sao hong mua cái tui thích thì ảnh nói: tưởng em thích cái đó chớ, cái loại kia em thích nó hỏng on sale, .... chời ... cái ảnh mua cho tui nó dở ẹc hèn chi seo 60% luôn mà ảnh lại cải là ngon
Bữa nào rảnh qua uống thử cho vui ... cho Đậu uống cái loại mà tui ghét nhe, rồi Đậu thấy tui ghét có đúng không chớ ảnh nói vậy làm tui tức quá ....
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Tại sao em khóc
Lại bị allergy hành . Rửa có mấy cái chén mà mắt cay, mũi ngứa khó chịu quá . Tôi vặn nước lạnh hơn một tí, hai tay vốc nước hất lên mặt lia lịa khiến nước bắn lên ướt cả mái tóc trên trán và hai bên thái dương .
Chợt có bàn tay ấm vịn lên vai . Giọng anh mềm mại nhẹ nhàng sau lưng:
-Em xong chưa qua xem ti vi với anh nha . Sao cứ lũi làm riết vậy cưng .
Nói đoạn, anh nghiêng nghiêng cái đầu xinh xắn ra phía trước để nhìn mặt tôi . Chợt anh buông tay, bỏ đi lẹ ra phòng khách . Rồi tiếng ti vi tắt phụt . Bước chân vội vã, anh lại xuất hiện ngay sau lưng với giọng ngập ngừng:
-Anh .... đâu có làm gì cho em buồn phải không?
Tôi ngơ ngác:
-Đâu có ...
-Vậy .... sao em khóc ?
-Em đâu có khóc đâu .
Liếc nhanh vào kính cửa sổ, tôi thấy hình ảnh mờ nhạt của mình trong đó với cái mũi đỏ, cặp mắt sưng sưng và ướt mèm toàn là nước .
-Em rửa mặt mà anh yêu . Bị allergy mờ .
-Ồ, làm anh hết hồn . Em ra ngoài ghế coi phim với anh nha .
À, thì ra ......... Hổi nảy dở quá, hể chi mình nhanh trí một chút cứ giả bộ bù lu, bù loa lên một trận cho vui cửa vui nhà .
Last edited by Dạ Thảo; 11-19-2015 at 04:42 PM.
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Mùa Hè nóng bỏng
Khó khăn lắm tôi mới lê chân nổi về đến chổ ngồi . Toà building lạnh như băng mặc dù bây giờ đang là mùa Hè nóng bỏng . Ánh nắng vàng chói như thuỷ tinh chảy loang loáng cả khúc sân đầy lá rụng ngoài kia tạo thành một tấm thảm kim loại hoa văn loè loẹt, khiến cho ai đó lỡ dán mắt ra cửa sổ nhìn vào nó thì đôi mắt sẽ rát bỏng cả lên bởi ánh sáng chói loà .
Tiếng phone reng reng mang tôi về thực tại .
-Anh nè em. Sao giọng em khàn quá, ho cả đêm mà .
-Dạ . Hình như em không hợp loại thuốc này nữa . Chắc mua hiệu khác quá .
-Ừ mua đi em .
-Chiều nay anh có đi lấy thuốc cho Amy không, sẵn mua giùm em luôn?
-Có đi nhưng trể lắm . Em về mấy giờ ?
-Dạ 3 giờ .
-Vậy sao em không đi mua thuốc luôn đi . Về sớm mua tiện hơn chớ chờ anh về thì biết chừng nào .
Tôi chưng hửng . Nào giờ quen được cưng chiều nên cứ tưởng khi bịnh sẽ được chiều chuộng hơn, ai dè tình thế thay đổi .
Tôi đáp yếu xìu:
-OK anh .
Anh vẫn được trớn:
-Giọng em nặng quá rồi, em không lo uống thuốc là bịnh nằm liệt luôn đó .
Tôi chột dạ, không biết hôm nay anh bị gì mà quạo vậy .
-Em có uống mà, tại nó không work thôi . Anh đừng lo cho em.
Nghe tôi nói vậy, anh ngập ngừng:
-Hay ... em muốn chờ anh ? 5, 6 giờ chiều anh mới ra đó nha .... Tại anh phải ...
Tôi cảm thấy nản lòng và muốn chấm dứt câu chuyện tại đây:
-Em bận việc phải làm liền . Bye . Yêu anh!
Rồi tôi cúp ngang để chẳng nghe anh phân bua gì nữa .
Trưa 3 giờ chạy đi đón hai đứa nhỏ chở đi bơi . Trời nắng gần trăm độ . Ngồi chờ con nơi dãy khán đài trong khu vực hồ bơi, tôi mệt mỏi, người nóng tưởng như dòn rụm, tan ra . Nhìn con học mà trước mắt, tôi thấy từng quầng hào quang đảo qua, đảo lại, ảo giác tựa như trong phim những đoàn người du hành qua sa mạc bằng lạc đà bị mất nước, chóng mặt, họ cũng thấy từng quầng sáng như thế trước khi ngã xuống cát bất tỉnh .....Họ khác tôi ở chổ họ nhìn thấy những hồ nước lấp lánh, mát rượi xa xa nhưng khi đi đến gần nhảy xuống thì chỉ là hố cát. Còn tôi thì hồ nước xanh ngát cách ba bước ngay trước mặt nhưng tôi không thể nhảy xuống được bởi đây là lớp bơi của bọn trẻ .
Đưa đám nhóc ra khỏi hồ, tắm gội sạch sẽ cho con xong tôi chở con về nhà . Bọn nhỏ rất đói nên tôi vội vàng lột mấy trái bắp tươi luộc lên, thoa bơ, chiên thêm vài dĩa cánh gà để lên bàn cho mấy đứa xơi liền. Xong tôi xoay qua nấu thức ăn cho người lớn . Mỗi khi nhìn con ăn, lòng tôi ngập tràn hạnh phúc bởi đã làm tròn trách nhiệm là được chăm sóc những người mình thương yêu . Với tôi, không làm được mới là bất hạnh . Anh nào hay biết tôi không hở tay để mua cho mình chai thuốc ho .
Cánh cửa mở toang ra . Anh bước vào nhà, nào giờ vẫn thế, mặt mày hớn ha, hớn hở như đứa trẻ lên ba. Ôm hôn tôi, anh chìa ra chai thuốc ho:
-Nè cưng, sorry em nha . Lúc nào cũng thương em mà .
Dù vui trong bụng nhưng tôi vẫn xụ lại, lí nhí trong miệng:
-Anh thay đồ rồi ra đây, em dọn cơm cho ăn ...
Rồi tôi cúi gầm mặt xuống đống chén trong sink khiến anh cũng lính quýnh, sắn tay áo sơ mi lên ....
08/2015
Last edited by Dạ Thảo; 11-19-2015 at 04:44 PM.
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Vị Đắng
Lê lết các dãy phòng, nó loanh quanh đi hết đoạn hành lang dài rồi ra tới sân cỏ trường. Nắng đã dần tắt sau tòa building cao chót vót giờ chỉ còn sót lại vài vệt len giữa kẻ hở căn lầu kéo dài xuống con đường San Salvado tấp nập từng dòng xe cộ. Cơn nhức đầu vẫn còn cuồng cuộn, là dư âm của buo^?i lecture dài đăng đẳng. Nó mệt mỏi lê gót về căn chung cư cũ kỷ.
-Ê, dt..... Tối nay có mục gì không?
-Không....tao mệt quá. Migraine nó hành....
-Vậy thì uống thứ này vô là nhức đầu bay hết.
Dung dứ dứ ra một chai rượu đỏ, một tay lóc cóc mở cử căn chung cư.
Nhỏ Ngân đang ngồi ôm TV trên sofa chợt nhổm dậy chạy đi lấy vài cái ly và nhập bọn.
Vị đắng đầu đời trên môi, tê tê trên đầu lưỡi loang dần xuống ruột gan.
Đắng con tim đắng cả tâm hồn............
9/24/08
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Góc nhỏ yên bình
Mọi thứ lại trở về lặng lẽ, đơn điệu vốn có bao lâu nay sau cơn sóng gió. Mọi người đã trở về từ nơi họ đến để nó lại một mình như cánh buồm lẻ loi trôi lênh đênh giữa vùng nước lạnh băng trắng toát .
Toà nhà yên tịnh chìm trong giấc ngủ say mặc dù đã hơn tám giờ sáng. Mặc dù ngoài kia, xa xa, con đường cao tốc chằn chịt xe cộ chen chúc nhau nhích từng tí một . Ánh đèn loang láng chói lòa hoà những vũng nước mưa còn lại hồi đêm khiến mặt đường trở nên mới tinh, bóng bẩy một cách tạm thời và giả tạo .
Nó rùng mình bước vào thang máy cũ kỹ, rung rinh những tiếng ì ầm nho nhỏ như gắng gượng kéo chiếc hộp sắt nặng nề, trong đó có nó đang đứng, đi lên tầng trên. Nó tưởng tượng chiếc thang máy sẽ đứt dây cáp và rớt xuống . Nó buồn rầu khi phút giây này không ai bên cạnh để ôm chặt, để trao nụ hôn trước khi chiếc thang chạm đất, vỡ tan . Nó sẽ nằm trong thang với nỗi đau đơn độc một hay nó sẽ chẳng hề hay biết gì cả ?
Cánh cửa thang rít lên mở toang ra . Nó bước ra dãy hành lang trống hoác, chợt bật cười . Thang có rớt thì cùng lắm bị thương sơ sơ vì toà nhà chỉ có hai tầng, trần nhà thấp chủm, tối hu ..... “Mình điên mất “.
Với tay bật chiếc máy sưởi nhỏ dưới chân lên, nó nghe hơi ấm loang dần từ chân lên gối, đến nửa người thì dừng ngay nơi đó . Hớp ngụm cafe ấm nồng. Nhìn quanh bàn văn phòng bề bộn những xấp giấy chồng chất ngổn ngang, cảm giác thân quen lại về .
Mặc ngoài kia giá buốt lạnh lùng với bao nỗi lo nhưng chính nơi đây, nó lại tìm được sự bình yên êm ái . Sao nó yêu cái góc nhỏ dễ thương này quá đi. Đã mười mấy năm trôi qua, cuộc đời công sở vẫn nhẹ nhàng ấm áp như mối tình của nó và anh, vẫn luôn ngọt ngào và thi vị . Lẩm bẩm một mình .... Happy anniversary!
Last edited by Dạ Thảo; 11-19-2015 at 07:09 PM.
Đời vui lòng tịnh tâm thanh
Tim như minh nguyệt quẩn quanh bên người
Thơ Đỗ Hữu Tài
Hihihi.... Hơi ấm loang tỏa đến tận đây rồi Thảo , những gì thân quen thường tạo cho ta cảm giác yên bình , ấm áp và một chút an toàn nữa phải không nè .
Last edited by phieudu; 11-21-2015 at 04:00 AM.